Mặt trời sắp lặn, Lý Kiến Văn đi tiếp quản việc chăn trâu của mẹ Lý, mẹ Lý về nhà trước.
Thời tiết vẫn còn lạnh nên Lý Hữu Liễu và hai em trai lúc mẹ và anh chị ra ngoài làm việc đã đóng cửa lại ngủ. Cha Lý không ở nhà, bọn họ cũng không nhóm lửa sưởi ấm, đều chạy theo chân người lớn.
Ba đứa nhỏ lúc mẹ Lý về đã sớm dậy. Bây giờ cả nhà đều được Lý Hữu Quế dưỡng thành thói quen khóa cửa. Chỉ cần nói là trong phòng nhiều đồ, nếu là không khóa kỹ sẽ bị trộm, mà trộm rồi không còn nữa.
Lý Hữu Liễu đã từng trải qua một sự kiện khắc sâu, trộm bò vào nhà mình ăn trộm. Sau đó chẳng cần ai dặn dò, cô bé ghi nhớ triệt để. Đây là nghèo mà sợ nha, trong nhà có chút đồ tốt thôi, sao không khóa kỹ được? Mất sao?
Lúc này, Lý Hữu Liễu dẫn hai đứa em trai của mình đi hái rau và nấm, ba đứa nhỏ làm việc cũng ra hình ra dáng lắm.
Mẹ Lý về, thấy các con bận rộn, bà uống một hớp nước trước khi đến chuồng gà bắt con gà mái già mới mua, giết xong nhóm lửa nấu nước nhổ lông.
Giết gà nhổ lông là dễ làm nhất, không giống như vịt, có rất nhiều lông mịn, xui xẻo gặp con vịt lông tơ nhiều phải phí thời gian, bởi vậy người ta thường nói lông vịt đương bẹp đồ ăn. Có nghĩ là làm không sạch sẽ coi như hỏng hết món ăn,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT