Một tá bia đã cạn đáy, Cố Hồng Ảnh dựa vào ghế, hai má ửng hồng đặc trưng của người say, nhưng ánh mắt cậu lại sáng rõ hoàn toàn trái ngược.
Người mang linh lực thì không thể say, linh lực vận hành trong cơ thể bốn năm chu thiên, cồn sẽ bị linh lực tiêu hóa hết, trừ khi cố ý muốn say.
Cố Hồng Ảnh lắc lắc lon bia trong tay, nửa lon còn lại sóng sánh tạo ra tiếng nước: "Nhìn tôi làm gì thế?"
Eric dựa vào lan can bắt chéo chân, cánh tay lơ lửng, cả người ngả về phía sau, là một tư thế nguy hiểm, "Tháng sau, không phải đặc huấn."
Giọng nói của cậu ấy dù tùy tiện nhưng lại rất chắc chắn, mái tóc vàng óng tắm trong ánh trăng, đi cùng với đôi mắt màu xanh đá vẻ đẹp kinh diễm lòng người.
Cố Hồng Ảnh và Eric khi nhập học vì bị truyền tống đến cùng một nơi mà cả hai cùng bị choáng ngất phải vào phòng y tế, từ đó kết thù kết oán, dù sau này trở thành bạn đồng hành kề vai sát cánh, cũng thường xuyên bóng gió châm chọc vì thấy đối phương không vừa mắt, nhưng nếu nói về mức độ thấu hiểu, Eric là người hiểu Cố Hồng Ảnh nhất.
Cố Hồng Ảnh bình thường hay đùa cợt, trong vẻ năng động tươi sáng lại pha chút "tấu hài", nhưng khi nghiêm túc, cậu lại khác hẳn so với thường ngày, cậu cười một tiếng, không tiếp tục chủ đề này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play