Những ký ức bị lãng quên ùa về như sóng thần, nhìn bản thân mình ở khoảng cách gần đến vậy, Ngu Đồ ngây ngốc đưa tay ra, muốn lau nước mắt cho bản thân thời thơ ấu, nhưng những ngón tay thon dài lại xuyên qua khoảng không hư vô.
Không nhìn thấy.
Không chạm vào được.
Vậy ý nghĩa của việc hắn tiến vào khoảng thời gian này là gì?
Những giọng nói the thé vẫn tiếp tục, Ngu Đồ liên tục nghe thấy từ ngữ từng để lại cho hắn bóng ma sâu sắc nhất ——— sao chổi. Ngay cả khi hắn vì lý do nào đó đã quên đi đoạn quá khứ này, thì những tổn thương đó vẫn để lại dấu vết.
Hắn là đứa trẻ mồ côi được viện trưởng nhặt được giữa trận bão tuyết khi bà đang trên đường về thăm nhà, nghe nói lúc đó hắn gầy gò nhỏ xíu, ngay cả khóc cũng không biết, viện trưởng đưa hắn về cô nhi viện, cố gắng rất lâu cũng không tìm được người thân của hắn, vì vậy cuối cùng hắn được ở lại cô nhi viện lớn lên.
Hơn mười năm trước, giao thông chưa phát triển như bây giờ, nhưng những cậu bé ngoại hình ưa nhìn, thân thể khỏe mạnh thường sẽ không bị bỏ lại. Thế nhưng trong số những người nhận nuôi qua lại, không ai muốn Ngu Đồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play