Khi Ngu Đồ chạy đến phân cục thành phố Giáng Vân, điều đầu tiên đập vào mắt hắn là ngọn lửa hừng hực bốc cháy, lưỡi lửa tùy ý cuốn lấy tòa nhà, khói đặc cuồn cuộn.
Dưới đống đổ nát phía trước bên phải, Ngu Đồ mắt tinh nhìn thấy một đoạn tay áo, là vải đồng phục của Dị Xử Cục, hắn nhanh chóng lao tới lật tung gạch đá phế tích, chủ nhân của tay áo úp mặt xuống đất, trên cổ có một vết thương không mấy rõ ràng, đã không còn hơi thở.
Trên thi thể gần như không thấy dấu vết chống cự, thậm chí không có nhiều dao động linh lực, kẻ tấn công xem ra có thực lực cao hơn nhiều so với nhân viên đồn trú.
Ngu Đồ đang nửa quỳ ngẩng đầu lên, sâu trong ngọn lửa hừng hực vẫn còn dao động linh lực chưa tan, sau khi hắn tự gia trì cho mình một trận pháp phòng ngự, liền lao vào biển lửa.
Trận hỏa hoạn này cháy một cách kỳ lạ, mãnh liệt và không giống những ngọn lửa thông thường, ở trong biển lửa, tầm nhìn giảm xuống mức thấp nhất, Ngu Đồ chỉ có thể nhìn thấy lưỡi lửa liếm láp mọi thứ trong tầm mắt, tỏa ra từng làn khói đen.
Tập trung năng lượng vào vị trí mắt, Ngu Đồ nhìn thấy trong biển lửa một dòng chảy linh lực mờ ảo, dòng chảy linh lực lan ra, cắm sâu hơn vào bên trong, dường như sâu trong biển lửa vẫn còn người sống, lại dường như chỉ là một ảo giác.
Ngu Đồ chậm rãi chớp mắt, dù cách một lớp pháp trận phòng ngự, khói đen cũng làm mắt hắn vô cùng khó chịu, trước khi đến phân cục thành phố Giáng Vân, hắn đã thông báo cho Liễu Gia và Tống Đồ, cụ thể sẽ điều động nhân sự nào đến, Dị Xử Cục hẳn là có quy trình riêng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT