Nghĩ đến đây, Lục Dạng bật cười khẽ, phá vỡ bầu không khí nặng nề lúc trước.
“Chúng ta ăn sáng trước đi,” cô nhìn sang Lục Minh Tự, vui vẻ nói, “Anh à, chuyện cười hôm nay vui thật đấy.”
Lục Minh Tự kêu Giang Nghiễn Chu kể chuyện cười cũng chỉ vì muốn Lục Dạng vui, tuy chuyện đó chẳng buồn cười mấy, thậm chí có phần xấu hổ, nhưng ít ra cô đã chấp nhận nó.
Hàng mày hắn đang cau chặt cũng giãn ra, liếc mắt nhìn Giang Nghiễn Chu: “Đừng có tự đắc, cậu vẫn còn nhiều thứ phải học lắm!”
Giang Nghiễn Chu: “Đúng vậy.”
Lục Dạng: “...”
Cô chỉ bảo anh trông chừng ông anh ngốc nhà mình một chút, chứ đâu có nói là phải răm rắp nghe theo vô điều kiện?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play