"Những lương thực kia đều đã được phơi khô, trực tiếp đặt ở bên trong nhà kho là được, cám và trấu thì mang đi cho gia cầm và cá nước ngọt ăn."
Thấy thời gian không còn nhiều nữa, Tử Ngọc vội vàng quay về phòng rửa mặt, sau khi ăn sáng xong, nàng lại lần nữa biến mất trước mặt mọi người.
Tử Ngọc suốt cả đêm không ngủ, nàng mệt mỏi ngáp một cái.
Từ khi tới nơi này, nàng không có nhiệm vụ cũng không có phương thức giải trí nào cả, vì thế nàng rất ít khi thức khuya, bỗng nhiên một đêm không ngủ quả thực có chút không quen.
Tử Ngọc suốt đêm không về nhà, nàng không biết rằng bởi vì mình cả đêm không về, Tiểu Lạc ở nhà đã khóc đến tắt tiếng, túm lấy Hồng Phi Dương đòi đi tìm ca ca.
Hồng Phi Dương chỉ biết Tử Ngọc thuê một tòa viện, chứ không biết vị trí cụ thể ở đâu, hắn chỉ đành đợi đến bình minh mới đưa Tiểu Lạc đi tìm Trần trung nhân hỏi rõ.
Vì thế, khi Trần trung nhân đưa một đám người tới tìm nàng, trong đoàn người liền có thêm một lớn một nhỏ.
"Ca… Ca!"
Một đêm không được gặp người thân duy nhất của mình, Tiểu Lạc khóc đến khàn cả giọng lập tức nhào vào trong ngực Tử Ngọc, ôm chặt cổ nàng, nước mắt rơi xuống từng giọt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT