"Không sao, bọn chúng làm vậy thật quá đáng, Vương đại ca không nghĩ tới việc dùng những cách khác à." Tử Ngọc ám chỉ nói.
Một quản gia của Vương gia có thể lăn lộn trở thành người có tài sản lên tới hàng ngàn lượng, sao có thể là một nhân vật nhỏ bé được.
"Con người ấy mà! Khi làm việc không thể quá tuyệt tình!"
"Ha ha, Vương đại ca là người có cá tính, lúc cần ra tay vẫn nên ra tay."
Hai người nói chuyện đầy ẩn ý, Hồng Phi Dương nghe mà cảm thấy như lọt vào trong sương mù, nhưng hắn vẫn ngậm chặt miệng không nói năng gì.
Ngồi trên thuyền nhỏ do Vương Hưng Vượng chèo, Tiểu Lạc vừa ngạc nhiên, vừa sợ hãi, cánh tay trắng bệch túm lấy quần áo của Tử Ngọc.
Đôi mắt hắn liến thoắng đánh giá xung quanh, mỗi một cử động nhỏ đều khiến hắn căng thẳng tới mức run lẩy bẩy.
"Ha ha, Tiểu Lạc thật dũng cảm, không hề khóc!"
Tử Ngọc sờ gương mặt cứng đờ của tiểu gia hỏa, đời sau rất ít khi nhìn thấy một đứa trẻ 3 tuổi biết nghe lời như vậy..
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT