Một nhóm gần trăm người, lập tức trở thành lực lượng tiêu thụ chính của các sạp hàng nhỏ.
Tử Ngọc vừa ăn xong heo sữa nướng mà lão Thu làm nên cũng không có hứng thú với đồ ăn vặt thường thấy ở chợ đêm, Ly Bạch lại càng không cần phải nói.
Hai người chỉ là đi ra ngoài tiêu thực, thỉnh thoảng vẫn sẽ bình luận một chút trên chợ đêm có thứ gì mà ở vịnh Đại Hạ không có.
"Thứ chúng ta thiếu nhất vẫn là lưu lượng người!" Tử Ngọc vẫn không quên trách nhiệm trọng đại của Bảo chủ, cảm khái nói.
"Cho dù sản phẩm của chúng ta có tốt và rẻ đến đâu, nhưng nếu không có lưu lượng người ngoài từ bên ngoài thì không bao giờ có thể cải thiện doanh số bán hàng."
"Ngươi nha, tốt nhất đừng quan tâm nhiều như vậy, nơi đó ngăn cách với thế giới bên ngoài nên làm sao có thể để cho người ngoài tiến vào."
"Tuy nhiên, sau khi bến tàu sửa xong, có thể xây dựng một con phố chợ đêm ở phủ Dung Hà, thu hút lưu lượng người đến từ phủ Thượng Đô và phủ Khánh Dương."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT