Khâu Đức Quý nghĩ thông suốt, ánh mắt nìn về Tử Ngọc mang theo cảm kích và thuần phục.
Hắn còn nhớ rõ lời thề khi trước, thật là đi mòn giày sắt mà không tìm thấy, trong lúc vô ý lại tìm ra, thì ra ân nhân luôn ở bên cạnh.
Sao cho tới bây giờ hắn mới nghĩ tới điều này. Cũng may chưa làm ra chuyện gì không xứng với ân nhân.
"Bảo chủ, lão nô có lời này không biết có nên nói hay không!" Đức Quý cung kính nói.
Tử Ngọc bối rối trước việc Khâu Đức Quý đột nhiên tự xưng là 'lão nô', đệ nhất đại cao thủ vịnh Đại Hạ, không thể đột nhiên bị ai đó xuyên qua chứ.
"Khâu thúc, ngươi tự xưng như vậy khiến ta có chút sợ hãi!"
"Có gì muốn nói thì cứ nói."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play