Trần vương Lưu Lễ trong bụng không có mấy thơ văn, nhìn bên ngoài thì có vẻ u mê đần độn rất dễ dàng thân cận.
Bữa ăn hôm nay hắn cố ý chọn một nơi gần núi kế sông ở kinh giao. Nói rằng nơi đó rất tốt, hợp với tính tình của Lan Khanh, là một nơi mà văn nhân mặc khách rất thích, ngắm hoa xem nước vô cùng thi vị.
Thực ra là vì Lưu Lễ không muốn mấy người trong cung biết được, có khi còn chạy tới tham gia náo nhiệt.
Xe ngựa lảo đảo đi về phía trước, lại còn đi đường rừng, qua mấy vùng đất trống còn nghe thấy tiếng đập thóc. Phương Uyển Chi ngồi nghiêm chỉnh trên xe, có cảm giác như được đưa vào núi làm con dâu nuôi từ bé cho người ta.
Liên Dụ yên lặng đưa cho nàng một tờ giấy, trên đó có đề tên “thê tử” của hắn, nhà ở đâu, tên “thân sinh phụ mẫu”. Trên giấy còn viết, tất cả là do ông nội hắn chọn lựa, hôn sự này cũng là do ông định.
Phương Uyển Chi bĩu môi, hiểu là Liên Dụ không muốn nói chuyện với nàng, bằng không có hai câu này, hai người ngồi song song với nhau cần gì phải đưa giấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play