Liên các lão đối với mấy món ăn cũng không tính là bắt bẻ, không có đồ ngon nhắm rượu cũng không sao cả. Nhưng mà Phương Chính hôm nay đến đây là muốn cầu cạnh hắn, chưa mở miệng thì hắn cũng chẳng nói gì.
Đương nhiên hắn cũng là nhận ra Phương Chính, ngày ấy ở Ngọc Trần Phụng Uyển nhận bạc của hắn, hắn đương nhiên biết rõ người mua là ai.
Nam nhân mập mạp trước mặt, không phải béo, chỉ là mập. Nụ cười trên mặt nịnh nọt quanh năm, cũng có mấy phần phú quý, cái cằm run run bị buộc trong cổ áo màu tím, là điển hình của người trung niên quanh năm tửu sắc quá độ.
Hắn xem xét một lúc, đột nhiên lại thấy nương của Phương Uyển Chi mới thật sự là thật là củ cải trắng, bị con lợn trước mặt vây quanh, đến lúc sinh cũng sinh ra một Phương Uyển Chi đầu óc không được tốt. Cũng may trời nhìn được, không để cho nàng giống tướng mạo cha mình.
Hắn duỗi tay ra, ý bảo Phương Chính ngồi xuống, hời hợt nói:
“Thế nhân đều nói làm quan là công việc vô cùng béo bở, người ta đâu có biết bổng lộc của chúng ta một năm chỉ đủ ấm no. Hôm nay ngẫu nhiên gặp Phương lão bản, may mà có thể ăn một bữa ngon rồi.”
Trên mặt là nụ cười cười hết sức hiền hòa, nhưng cũng khá là tùy ý, làm cho người ta cảm thấy không có khoảng cách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play