Mưa xuân quý như dầu, vài trận mưa lớn đổ xuống, đất trời như một bức tranh được gột rửa hong khô, vạn vật thức tỉnh, cỏ xanh mơn mởn vươn mình đón ánh mặt trời rực rỡ.
Phương Uyển Chi nhìn quanh khắp ngọn núi Bắc Yến đầy những hoa sơn chi, ngay cả trên y phục cũng vương mùi hương ngọt ngào say lòng người đó.
Đây cũng là lần đầu tiên nàng cảm thấy, Lan Khanh chọn mảnh đất này để vẽ tranh quả thật là điểm phong nhã duy nhất trên người hắn.
Vài ngày gần đây, Lan Khanh có vẻ rất nhàn rỗi, hoặc có thể nói là, hắn không muốn bị quấy rầy. Bởi vì nàng dần dần nhìn thấy một số nhu yếu phẩm của hắn xuất hiện trong túp lều này, hay trong tiểu viện, cây gậy trúc trước sân cũng có phơi áo quần của hắn.
Cẩm bào màu xanh trúc, vạt dưới có thêu hoa văn bằng tơ vàng tinh xảo, nguyên liệu cũng là vải thượng thừa, rõ ràng tên keo kiệt này rất biết cách hưởng thụ.
Nàng chưa bao giờ nghĩ rằng Lan Khanh là người có thể ở trong căn nhà cũ kĩ đó, chỉ là trong khoảng thời gian này, có vẻ hắn không muốn về nhà, canh giờ bỏ ra vẽ tranh cũng nhiều hơn trước.
Lan Khanh không phải người thích trò chuyện, lúc không kiếm bạc thì đều im lặng. Phương Uyển Chi lại là một nữ nhân nói nhiều, nàng cắn một miếng điểm tâm nhỏ, rồi sẽ uốn lưỡi tán gẫu với hắn rất lâu.
Ví như lê ở đường đông ăn ngon hơn phố tây, lúc mặt trời gần tắt thì giá chỉ còn ba văn.
Ví như cháu trai của Vương nhị nương cách vách mấy ngày nữa là đầy tháng, bà dặn ông Vương lúc ra cửa phải đi cửa sau, miễn cho người ta bắt mời rượu, lại tốn bạc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play