3.

“Con muốn ly hôn!”

“Tình Tình, có chuyện gì thế con?”

Giọng nói lo lắng của mẹ khiến cho tôi không thể khống chế được cảm xúc, mũi tôi xót xa, nước mắt cứ thế giàn giụa.

Nghe thấy tiếng khóc của tôi, mẹ vội vàng gọi cả bố tới nữa.

Giọng ba trầm trầm mạnh mẽ lại pha chút lo lắng, “Tình Tình, có phải Trương Diên bắt nạt con không! Có chuyện gì, nói với bố nào!”

Giọng nói che chở của bố mẹ khiến cho tôi không còn băn khoăn nữa, thút thít nức nở mà nói hết cho bọn họ nghe hành động và lời nói vừa rồi của Trương Diên cho bố mẹ nghe.

Bố tôi im lặng một chút, nói, “Con là con gái bảo bối của bố mẹ, chỉ con vui vẻ, cho dù các con không mang cái gì về thì bố mẹ cũng đều vui.”

“Bố, chẳng lẽ bố cũng thấy việc Trương Diên làm là đúng sao?”

“Không, quan trọng nhất là Trương Diên phải đối xử tốt với con, nhưng hôm nay nó dám nói chuyện với con như thế, có nghĩa là nó không quý trọng con!”

Lúc trước là Trương Diên chủ động theo đuổi tôi, điều kiện của gia đình anh ta không tốt bằng nhà tôi, nhưng anh ta đẹp trai, hài hước, lại nói ngọt, đối xử rất tốt với tôi, cũng đồng ý sau này nỗ lực phấn đấu cùng nhau.

Mặc dù lúc ấy ngay cả nhà ở anh ta cũng không mua được, tôi vẫn vui vẻ nhận lời cầu hôn.

Bố mẹ tôi thương xót tôi, mua cho tôi một căn hộ làm nhà tân hôn trước khi cưới.

Ngay cả sính lễ cũng không yêu cầu, chính là vì muốn giảm bớt gánh nặng cho Trương Diên. 

Bố mẹ tôi chỉ có tôi là con gái, từ nhỏ tới lớn đều yêu thương nuông chiều, bọn họ chưa từng cần tôi phải báo đáp cái gì.

Vì thế, mặc dù mỗi lần chúng tôi về thăm nhà chỉ nhận được chút trái cây, bọn họ cũng không quan tâm, chỉ cần chúng tôi có thể thường xuyên về thăm nhà là được.

Nhưng hôm nay bố mẹ tôi nói, bọn họ không ngại Trương Diên tính toán với bọn họ như thế, là bởi vì bọn họ cảm thấy, anh ta chỉ cần tốt với tôi là được.

Nhưng nếu Trương Diên thực sự tốt với tôi, tôn trọng tôi, thì sẽ không đối xử qua loa với bố mẹ tôi như thế.

Còn đắc chí mà cho rằng bố mẹ tôi không đòi sính lễ của anh ta, còn ôn hoà đối với hắn như thế là bởi vì rất thích con rể như anh ta.

Có sự hậu thuẫn kiên cường của bố mẹ, cảm giác mất mát bất lực của tôi cũng không còn nữa.

Tuy bố mẹ tôn trọng quyết định của tôi,nhưng vẫn lo lắng hỏi tôi nên làm gì với đứa nhỏ

“Tình Tình, con vừa với mang thai hai tháng, đây là đứa bé đầu tiên, con phải nghĩ thật kỹ, nhưng mẹ và bố con nhất định sẽ ủng hộ mọi quyết định của con.”

Lời mẹ vừa dịu dàng vừa lo lắng khiến cho tôi suy nghĩ.

Tôi theo bản năng sờ lên bụng, tuy tháng còn nhỏ, nhưng tôi vẫn có thể cảm thấy nơi này có một bảo bối đang có cùng máu mủ với mình.

Hiện giờ, tôi vẫn không biết phải quyết định thế nào, chỉ có thể gọi xe về nhà.

Vừa mới vào cửa đã nghe thấy tiếng Trương Diên đang gọi điện thoại video cho mẹ anh ta.

4.

“Con trai, trà Long Tỉnh loại đặc biệt lần trước con mang về lần này mang nhiều hơn một ít nhé! Bố con và bác con đều thích uống.”

“Còn có tổ yến nữa, sau khi mẹ nấu canh tổ yến ăn, các bà bạn già đều nói khí huyết của mẹ tốt hơn nhiều!”

Hai món quà này giá phải gần một vạn, ba tháng trước chúng tôi đã mua nhân dịp sinh nhật mẹ chồng chúng tôi.

Hiện giờ bà ta lại muốn, nhưng Trương Diên mặc dù tính toán từng li từng tí với bố mẹ tôi, hiện giờ lại không chớp mắt mà đồng ý!

“Bố, mẹ, bố mẹ yên tâm! Bố mẹ muốn bao nhiêu con đều mang về!”

Mẹ chồng vui vẻ đến nỗi không khép được miệng, sau đó đột nhiên nhỏ giọng nói: “Đúng rồi, con đừng tự bỏ tiền ra, bảo vợ con trả tiền ấy, bố mẹ nó chỉ có một đứa con gái, nhất định sẽ trợ cấp tiền, cứ tiêu tiền của nó đi, tiền lương của con nhất định phải tiết kiệm, đừng đưa cho nó.”

Tôi tức giận đến nỗi run cả người, tôi đã dùng chân tình để đối đãi với nhà họ, không ngờ bọn họ lại sau lưng tính kế với tôi.

Trương Diên là một tổ trưởng bộ môn, tiền lương mười lăm ngàn, anh ta nói ở chức vị này phải thường xuyên có quan hệ tốt với cấp trên cấp dưới, tốn không ít tiền để lấy lòng mọi người.

Trong nhà chỉ có một mình anh ta là con một, mỗi tháng còn phải cho bố mẹ tiền sinh hoạt phí, vì tôi không muốn anh ta phải mất mặt trước mặt người nhà, trước mặt đồng nghiệp, tôi không yêu cầu anh ta phải đưa toàn bộ tiền lương.

Chỉ bảo anh ta mỗi tháng đưa tôi hai ngàn tệ tiền sinh hoạt phí, nếu thiếu tôi sẽ dùng tiền trợ cấp của mình, càng không nói những quà tặng đắt tiền mua cho bố mẹ anh ta.

Hai mẹ con bọn họ cười to, nói dù sao tiền tiết kiệm của tôi cũng là tài sản chung của hai vợ chồng, phải có chỗ để tôi tiêu tiền.

Bà ta vô cùng vui vẻ mà tiếp tục hỏi Trương Diên lần này công ty họp cuối năm sẽ có thưởng gì.

“Con trai, cái ghế mát xa năm ngoái dùng rất tốt, may mà con không đưa cho…”

Mẹ chồng nói tới đây đột nhiên ừm một tiếng, bởi vì rốt cuộc bà ta cũng thấy tôi đang đứng ở cửa.

Trương Diên quay đầu, cũng ngậm miệng lại, trên mặt mang theo vẻ chột dạ.

Tôi cười lạnh một tiếng, đi vào ngồi trên sô pha, tò mò hỏi: “Năm ngoái không phải anh nói là chiếc ghế mát xa nhận được trong cuộc họp thường niên đã bán rồi ư? Sao lại ở trong tay mẹ, đừng nói là mẹ mua nhé, thế tiền đâu?”

Mặt ngoài tôi bình tĩnh, nhưng trong lòng thật sự rất ấm ức.

Năm ngoái mẹ tôi bị đau lưng, vừa vặn Trương Diên đã trúng một chiếc ghế mát xa, vốn dĩ tôi muốn anh ta mang cho mẹ tôi, hắn lại nói là đã bán cho đồng nghiệp.

Chuyện này vốn là chuyện nhỏ, cho dù lúc đó anh ta nói thật cho tôi biết, tôi cũng chẳng giận làm gì.

Nhưng anh ta lại chọn nói dối tôi.

Trương Diên khó chịu  nói: “Tôi đưa cho mẹ tôi thì làm sao? Bố mẹ cô điều kiện lại không có kém, muốn cái gì còn không biết tự mình mua hay sao?”

Trong Video, mẹ anh ta cũng trợn mắt, dáng vẻ vô cùng khắc nghiệt.

“Con trai tôi hiếu thuận với tôi là lẽ dĩ nhiên, hơn nữa, con trai của tôi là con rể duy nhất của bố mẹ cô, sau này tài sản nhà cô không phải thuộc về con trai tôi xử lý hay sao? 

“Cô đã là con dâu nhà họ Trương, về sau con của cô và con của cô cũng phải dựa vào con trai tôi, chuyện trong nhà cô nghe nó là được rồi!”

“Còn nữa, căn hộ mà hai đứa đang ở cũng quá nhỏ, sau này cháu tôi sinh ra rồi, bố mẹ tới ở chăm sóc cháu nội cũng không có phòng ở, mau bán căn hộ này đi, lại bảo thông gia trợ cấp thêm một chút, đổi sang căn phòng lớn hơn!”

Mẹ chồng càng nói càng hăng say, Trương Diên cũng liên tục gật đầu đồng ý.

Tôi thật sự không thể nhìn nổi sắc mặt tham lam kia của bà ta, trực tiếp tắt video.

“Trương Diên! Cả nhà anh có thể đừng có tính chiếm hữu đối với tiền của bố mẹ tôi như thế được không! Đó là tiền của bọn họ!”

Trương Diên nghe ta nói vậy thì thẹn quá hoá giận, lại nổi giận đùng đùng mà nói: “Mẹ tôi nói câu nào không đúng sao! Bố mẹ cô chỉ có một mình cô là con gái, lại không có con trai, bọn họ không cần sính lễ mà gả cô cho tôi, còn không phải là muốn cho tôi tất cả à?”

Hoá ra đây chính là suy nghĩ trong lòng của anh ta, bố mẹ tôi nhượng bộ và thông cảm, đối với anh ta lại chính là một con dao dùng để tổn thương tôi.

Bụng tôi hơi đau, tôi lại không tiếp tục cãi nhau với Trương Diên nữa, theo bản năng mà sờ bụng. 

Trương Diên cũng hoà hoãn sắc mặt, ngồi bên cạnh tôi, ôm lấy bả vai, giống như chịu thua mà mở miệng.

“Vợ, em nhìn xem, em đang mang thai mà còn muốn cãi nhau với anh làm gì, nếu ảnh hưởng đến con chúng ta thì phải làm sao đây?”

“Ngoan nào, không cãi nhau nữa, mai anh sẽ đi mua trà Long Tỉnh và tổ yến cho bố mẹ anh, sau đó lại mua thêm mấy thùng đồ ăn vặt và trái cây biếu bố mẹ em, như vậy là được phải không?”

Tôi không nói gì nữa, chờ hắn đi tắm, tôi gọi điện cho bố mẹ. 

“Bố mẹ, con đã quyết tâm rồi!”

Đồng thời, tôi cũng hẹn trước mai sẽ đi phá thai. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play