Lâm Ngọc Trúc cất tiền đi, cứ xem như mượn đi, về sau có tiền thì trợ cấp trở lại là được.
Dù sao cô không biết đi nông thôn là tình huống gì, mặc kệ niên đại nào, một xu tiền cũng có thể làm khó anh hùng, là đạo lý không bao giờ sai được.
Chờ chị cả Lâm trở về, Lâm Ngọc Trúc liền nói với chị ấy chuyện băng vệ sinh.
Chị cả Lâm nghe em ba nhà mình nói chuyện thì rất kinh ngạc, đứa em từ nhỏ đã mặc quần áo cũ của mình và em hai này hiếm khi có được ý nghĩ của mình, trong lòng suy nghĩ, kiếm băng vệ sinh cũng không phải việc khó, thế là gật đầu đáp ứng.
Lâm Ngọc Trúc thấy chị cả Lâm đáp ứng, cảm thấy vui vẻ, nói: "Chị, bao nhiêu tiền vậy ạ? Chờ mẹ cho em tiền, em liền trả lại chị."
Chị cả Lâm lắc đầu, buồn cười nói: "Em có thể có bao nhiêu tiền chứ, chị cả moi cho em." Nói xong sờ lên đầu Lâm Ngọc Trúc.
Chị cả như mẹ, thời gian Lâm Ngọc Mai ôm Lâm Ngọc Trúc còn nhiều hơn mẹ Lâm, niên đại này mọi nhà đều là đứa lớn trông đứa nhỏ, Lâm Ngọc Trúc cũng xem như là một tay chị nuôi nấng, tình cảm không khỏi có mấy phần thân thiết.
Lâm Ngọc Trúc không nghĩ tới chị cả Lâm sẽ bỏ ra số tiền này cho cô, trên mặt mang vẻ ngượng ngùng, cái này giống như là đang đòi hỏi người ta. Lúc này cô mới ý thức được cô lại là đóng vai nhân vật nguyên chủ chứ không phải thật sự là nguyên chủ, rất nhiều thứ cô không có cách nào yên tâm, thoải mái mà hưởng thụ được.
Vốn dĩ ở cái nhà này một thời gian ngắn còn không cảm thấy gì, sắp phải rời đi, trong lòng ngược lại sinh ra mấy phần ràng buộc, thật sự là gặp quỷ!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play