Nhìn đến đây, một dòng nước ấm tuôn trào trong lòng Lâm Ngọc Trúc.
Trên thư còn nói mẹ Lâm có để ít phiếu cho cô, để cô chú ý đừng ném phong thư đi.
Lâm Ngọc Trúc lại cầm phong thư lên nhìn, quả nhiên có mấy tấm ngân phiếu định mức, đổ ra xem còn có mấy tấm phiếu công nghiệp và hai tấm phiếu giấy vệ sinh.
Lâm Ngọc Trúc thở dài, nếu nguyên chủ vượt qua được trận sốt cao kia, lúc này e rằng đã cảm động lau nước mắt rồi nhỉ?
Chuyện cũ đã như vậy, Lâm Ngọc Trúc cũng không rầu rĩ quá mức, đợi sau mùa thu hoạch, cô cũng có thể quang minh chính đại gửi ít đồ về cho nhà họ Lâm coi như là trả nhân tình rồi.
Từ sau lúc Vương Tiểu Mai đi theo Lâm Ngọc Trúc tâm sự liền coi Lâm Ngọc Trúc thành bạn bè, cũng mặc kệ phía Lâm Ngọc Trúc nghĩ như thế nào, dù sao cô ta cũng đơn phương quyết định.
Được rồi, chắc chắn phải thừa nhận loài người là loại động vật sống theo bầy đàn, Lâm Ngọc Trúc vẫn cần một đồng bọn nhỏ, có thành tâm hay không thì chưa nói nhưng cô chỉ đơn giản là cảm thấy nhàm chán nên muốn có đứa bạn, có một người như thế sẽ không phải nhàm chán như vậy nữa nhỉ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play