Có con men, hấp bánh bao dễ hơn nhiều, Lâm Ngọc Trúc cố ý hấp một nồi bánh bao thật to.
Bánh bao được hấp hơi xốp, có thể thấy tay nghề của cô vẫn chưa ném đi. Bắt đầu ăn thấy cũng không tồi, mùi hương lúa mạch đậm đà, nhai tiếp còn có vị ngọt tràn ngập trong miệng khiến người ta hận không thể ăn xong cái bánh bao lớn trong một ngụm.
Lần này vừa có canh gà vừa có bánh bao, bỗng nhiên cảm thấy cơm tối như vậy xem như khá được!
Thông thường trong không gian có nhà tranh, cô hoàn toàn có thể nấu cơm trong nhà tranh nhưng Lâm Ngọc Trúc suy nghĩ một phen lại thấy vẫn nên đốt bếp lò trong nhà đất nhỏ ở hiện thực, tuy người khác không vào nhà này của cô nhưng có thể nhìn ống khói mà.
Ống khói mà không bốc khói thì sao có thể chứng minh cô đã thổi lửa nấu cơm rồi! Không ăn cơm, cô là tiên nữ hạ phàm à?
Chi tiết này rất quan trọng, cô dứt khoát bỏ bánh bao đã hấp chín vào trong nồi đất hâm nóng lại, còn đun thêm một ít nước nóng nữa, nói đến nước nóng cô lại muốn mua một cái ấm nước siêu tốc bằng sắt nhưng nghĩ lại thì thôi được rồi, sân trước còn dùng nồi sắt lớn để nấu nước nóng đấy.
Của cải không nên để lộ ra ngoài, khiêm tốn thì tốt hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT