Mặt Chu Khinh Ngữ đỏ bừng, ngón tay nhỏ xinh bẽn lẽn gõ lên tủ đầu giường:
"Anh Dục Bạch quan tâm đến cháu như vậy sao!"
Dì Phùng dịu dàng nói:
"Tất nhiên rồi, thằng bé do dì nuôi lớn, nó quan tâm cháu thế nào dì không biết sao? Nó chỉ là không giỏi ăn nói, không biết nói những lời ngọt ngào thôi. Nhưng Khinh Ngữ, cháu phải tin rằng Dục Bạch rất yêu cháu. Giờ nó nỗ lực làm việc cũng chỉ vì muốn sau này cưới cháu thật vẻ vang!"
Đôi mắt Chu Khinh Ngữ ửng đỏ, cô gật đầu thật mạnh:
"Vâng, cháu biết mà. Mọi cố gắng của anh Dục Bạch bây giờ đều là vì tương lai của chúng cháu!"
Hai người nói chuyện thêm vài câu. Chu Khinh Ngữ được dì Phùng vỗ về, vui vẻ cười đùa. Cuối cùng, cô ấy nói lời chúc ngủ ngon với cả hai, dù lưu luyến nhưng cũng tắt điện thoại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play