Còn về cha mẹ ruột, vì Lâm Nhiễm Nhiễm là trẻ mồ côi nên Nhan Hề cũng không biết cha mẹ ruột của mình là ai.
Bây giờ trên thông tin cá nhân của Nhan Hề, mục cha mẹ đều để trống, cô đã học cách coi mình là trẻ mồ côi.
Đến giờ ăn trưa, Chu Khinh Ngữ cẩn thận hỏi Nhan Hề: "Không tìm cha mẹ ruột của cậu nữa sao?"
Nhan Hề lắc đầu.
Lúc trước cha mẹ Lâm mắng cô là chiếm tổ chim khách, cô đã chết lặng. Cha mẹ nuôi đã nuôi cô mười lăm năm còn như vậy thì cha mẹ ruột đã sớm vứt bỏ cô thì có thể quan tâm đến cô bao nhiêu?
Bị cha mẹ ruột vứt bỏ một lần, lại bị cha mẹ nuôi vứt bỏ một lần, Nhan Hề đã chịu đủ những trải nghiệm như vậy rồi, cô không muốn gặp lại cha mẹ ruột, một lần nữa bị họ vứt bỏ với lý do không biết là gì.
Một mình cũng rất tốt.
Ít nhất, cô còn có Chu Khinh Ngữ.
Nhan Hề nắm chặt tay Chu Khinh Ngữ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play