Bùi Hàm Lễ biết lời khai của mình là chưa đủ, nên việc tìm được những kẻ buôn người năm đó là điều cần thiết để Phùng Mỹ Ngọc và ông Bùi không thể thoát tội.
Phùng Mỹ Ngọc suy sụp, chân mềm nhũn ngồi bệt xuống sàn.
Bọn buôn người đã bị bắt, tội danh của bà ta không thể thoát được nữa.
Ông Bùi bắt đầu hoảng, nhưng ông ta không muốn chịu chung số phận với Phùng Mỹ Ngọc. Lòng ông ta đầy quyết tâm, vội lên tiếng:
“Cảnh sát, chắc chắn có sự nhầm lẫn! Tôi là cha ruột của Hàm Lễ, làm sao tôi có thể cố ý bỏ rơi con mình? Tất cả đều là do Phùng Mỹ Ngọc làm, không liên quan gì đến tôi! Tôi đâu biết bà ta độc ác như vậy!”
Phùng Mỹ Ngọc trợn mắt, dù bị còng tay, bà ta vẫn cố lồm cồm bò dậy đá vào ông Bùi một cái.
“Bùi Chí Viễn! Ông có còn là người không?!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play