Nhưng Bùi Trí Viễn hành động rất nhanh, nắm tay Phùng Mỹ Ngọc bước vào thang máy. Khi cửa thang máy đóng lại, Tống Tri Lạc bất ngờ nhìn thấy Bùi Trí Viễn giơ tay, nhéo một cái lên mông của Phùng Mỹ Ngọc.
“Anh cẩn thận một chút, đừng để người khác nhìn thấy chứ!”
Phùng Mỹ Ngọc nũng nịu trách cứ, khẽ đẩy nhẹ ông Bùi. Bà ta tuy là người giúp việc của nhà họ Bùi, nhưng chẳng ai dám sai bảo bà ta làm việc nặng. Ngày thường, Phùng Mỹ Ngọc chủ yếu chăm sóc ông Bùi và Bùi Dục Bạch, thỉnh thoảng lại dùng thẻ phụ của ông Bùi để đi spa. Nhờ đó, làn da và vóc dáng bà ta luôn được giữ gìn kỹ lưỡng.
Ông Bùi mê mẩn kiểu phụ nữ như Phùng Mỹ Ngọc. Suốt hơn hai mươi năm, ông Bùi vẫn bị bà ta nắm trong lòng bàn tay.
Ông ta đưa tay ôm lấy eo Phùng Mỹ Ngọc, nở nụ cười tinh quái:
“Đây là khách sạn năm sao, làm gì có phóng viên ở đây?”
“Người ta lo lắng mà!” Phùng Mỹ Ngọc giả vờ thẹn thùng đáp lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play