Sắc mặt ông cụ Bùi trầm xuống: “Chẳng lẽ vì cô ta mà Khinh Ngữ không đến dự tiệc thọ của ông sao?”
Bùi Dục Bạch giật mình, lập tức cảm thấy như kim châm vào lưng. Ngay cả bàn tay đang nắm chặt tay Diệp Lạc Y cũng trở nên cứng ngắc, mồ hôi lạnh chảy ra không ngừng.
“Sao có thể vậy được, ông nội? Khinh Ngữ… cô ấy nhớ nhầm giờ thôi, nếu không cô ấy chắc chắn sẽ đến!”
Ông cụ Bùi hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn nể mặt cháu trai vài phần.
Chống gậy bước đi, giọng nói ông chậm rãi nhưng từng chữ như đinh đóng cột: “Dục Bạch, nhà họ Bùi chúng ta ở Hải Thành cũng được xem là danh gia vọng tộc, yêu cầu với cháu dâu của ông rất cao.”
“Khinh Ngữ là người hiểu lễ nghĩa, nhà họ Chu và nhà họ Bùi cũng môn đăng hộ đối. Con bé mới là người cháu dâu lý tưởng nhất trong mắt ông. Còn những cô ngoài kia, đều chỉ là ong bướm qua đường, chẳng có chút giá trị nào! Sớm cắt đứt thì tốt hơn, đừng mang đến trước mặt ông, làm bẩn mắt ông!”
Từng lời nói chắc nịch của ông cụ Bùi như những nhát búa đập thẳng vào đầu Bùi Dục Bạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play