Phía trước ta, các huynh đệ đều tươi cười nhìn ta.
Ánh mắt của ta cũng lướt qua trên mặt đen nhánh của bọn họ. 
Đầu tiên bên trái là Lưu Tú tài, hắn cũng không phải là thi đậu tú tài, nhưng bởi vì ở quân doanh hắn đọc nhiều sách nhất, chúng ta mới gọi hắn như thế.
Cũng chính là hắn khi nhận ra ta là nữ đầu tiên, sau khi nhận ra ta là nữ thì không nói gì, chỉ là bảo vợ của hắn tới chiếu cố ta nhiều hơn. 
Bên cạnh hắn, người cười ngốc nhất kia là Ngô Nhị Lang, Ngô Nhị Lang chưa đọc sách bao giờ, nhưng dùng đao rất tốt. Huyền thiết đao trong tay hắn đã truyền ba đời rồi, sau khi cha của hắn chết trận thì truyền cho đại ca của hắn, sau khi đại ca của hắn chết lại truyền cho hắn.
Mỗi lần trước khi xuất chinh, Ngô Nhị Lang đều sẽ tế bái cây đao này một lần. 
Hắn nói: “Cha và ca ca ở trên trời có linh thiêng, không cần phù hộ ta, dù sao ta cô đơn, cùng lắm thì đoàn tụ với cha anh thôi, nhưng những huynh đệ của nhà có người thân, xin hãy phù hộ cho bọn họ.”
Mỗi khi Ngô Nhị Lang nói những lời này, Bùi Quốc Khánh sẽ mắng hắn, mắng xong thì khóc. 
Chúng ta đều biết Bùi Quốc Khánh có người trong lòng, tuổi tác của nàng rất lớn, nhưng vẫn luôn chờ đợi hắn trở về cầu hôn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play