1.
Ta là một công chúa mà cầm kỳ thi hoạ cái gì cũng không biết.
Rõ ràng là hiện tại các vương tử đều quá nông cạn, bọn họ không nhìn ra ta có trái tim vô cùng nội hàm, bởi vậy công chúa bên cạnh đã ba năm ôm hay đứa rồi, ta vẫn còn độc thân.
Ta vốn cho rằng ta sinh ra có mệnh độc thân.
Nhưng khi ta đứng trên lâu đài, nhìn thấy con hắc long bay qua ta, ta đã biết là cơ hội tới rồi.
Rốt cuộc! Rốt cuộc tình yêu ngọt ngào cũng tới lượt ta!
Kỵ sĩ phía dưới hướng về phía ta kêu lên, dùng thanh lợi kiếm nhắm về phía hắc long.
Ta sợ bọn họ doạ rồng chạy mất, bởi vậy, khi con rồng vừa mới tới gần, ta đã xoay người 360 độ bay lên nắm lấy móng vuốt của hắn.
À, quên nói, tuy là ta cầm kỳ thi hoạ đều không biết, nhưng thân thủ rất tốt.
Hắc Long ngốc.
Ta có thể nhìn thấy rõ ràng dấu chấm hỏi trên đầu hắn, như là đang hỏi ngươi là ai, ta ở đâu, ngươi muốn làm gì?
Có lẽ, rồng này khả năng không phải tới đây bắt ta, nhưng thế thì sao chứ.
Bắt công chúa hẳn là một sứ mệnh vinh quang cả đời phấn đấu của một con rồng.
Hắc Long định ném ta xuống, nhưng ta nắm rất chặt.
Một tay có thể lên xà một trăm cái có lẽ là tài nghệ duy nhất của ta, đáng tiếc là đám vương tử không biết thưởng thức.
Bọn họ toàn thích mấy muội muội biết vẽ tranh.
Hắc Long không biết làm sao, đành phải mang theo ta đập cánh bay lên tận trời cao.
Ta treo ở trên móng vuốt của nó, hít thở không khí lạnh thấu xương, trong lòng vô cùng kích động,
Quay đầu lại hướng về phía cha già của ta đang nôn nóng vẫy tay, bảo hắn mau thông báo cho các vương tử trong vòng trăm dặm tới cứu ta.
Ai xấu thì không cần báo.
Nói xong, ta mới nhìn thấy em gái của ta là Công chúa Mary, mặc váy hoa lệ phức tạp đứng ở trên ban công.
Cách xa như thế, ta cũng có thể nhìn thấy mái tóc vàng phát ra ánh sáng như tơ lụa dưới ánh mặt trời của nàng, gương mặt xinh đẹp như cánh hoa, môi đỏ hồng như hoa hồng, đôi mắt màu lam như nước.
Còn có biểu tình phức tạp trên mặt.
Ta nhìn trên người ta là quần áo cưỡi ngựa cùng với giày, lúc này mới bừng tỉnh, ý thức được, hoá ra rồng này tới là để bắt Mary.
Ta làm hỏng chuyện rồi!