“Mười lăm triệu?!”
Chúc Ninh cảm thấy hoặc là mắt, hoặc là tai của mình đã có vấn đề. Tờ hóa đơn mà Tống Tri Chương đưa ra khiến cô suýt chút nữa đã không nhận ra được những con số trên đó.
Ban nãy, cô còn đang ngồi trước bàn ăn, nghĩ về Lão Dương và Lưu Thắng. Một ký ức mơ hồ về bãi rác chợt hiện lên trong đầu cô, bãi rác chất cao như núi, nơi cô cố gắng vươn tay lên giữa đống rác, và có ai đó đã nắm lấy tay cô.
Cô được hai người nhặt ve chai cứu sống.
Lão Dương và Lưu Thắng có lẽ chính là những người đã nuôi dưỡng cô, thậm chí là cứu cô ở thế giới này.
Hình ảnh của Chúc Ninh trong ký ức của còn nhỏ xíu, tầm bảy tám tuổi, vẫn là một đứa trẻ. Vậy rốt cuộc ký ức này là của “nguyên chủ” hay là của chính bản thân cô? Chẳng lẽ cô đã xuyên đến đây từ sớm, chỉ là đã mất đi một phần ký ức?
Không nghĩ ra được, Chúc Ninh khẽ lắc đầu. Hóa ra thân thế của cô còn phức tạp hơn cả những gì mà cô tưởng tượng. Có lẽ nếu tìm được Lưu Thắng, cô sẽ hiểu thêm phần nào về quá khứ của mình. Nhưng Lão Dương và Lưu Thắng đều là sản phẩm lỗi, tuổi thọ của họ vốn đã ngắn, lại còn sống ở bãi rác, thời gian trôi qua lâu như vậy, ai mà biết được bây giờ họ có còn sống hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play