Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.
Phạm Khánh Dương trước mắt chẳng phải là một trợ thủ lý tưởng đó sao?
Lão già suốt ngày mắng hắn là phế vật ngu ngốc, nào có biết cổ nhân từng nói: “Kẻ trí nghĩ ngàn điều ắt có chỗ sai, kẻ ngu nghĩ ngàn điều ắt có chỗ đúng.” Ai dám chắc một kẻ bị coi là phế vật lại không phải là viên ngọc quý vãn thành?
Thời Chí An âm thầm tự đắc với “mưu lược” của mình, trong khi bên kia, Phạm Khánh Dương cũng đang tính toán riêng. Hắn cho rằng nhà họ Phạm rơi vào tình cảnh hôm nay, tất cả đều do nhà họ Tống gây nên.
Nếu không phải Tống Cảnh Mậu giả vờ hợp tác với tỷ tỷ hắn, thực chất lại âm thầm đầu quân cho Thái tử, thì nhà họ Phạm đâu đến nỗi lụn bại như hiện giờ, mà có khi còn quyền thế ngút trời như nhà họ Thời.
Tất cả những gì hắn phải chịu, đều do nhà họ Tống mà ra.
Hắn quên mất rằng chị tỷ tỷ tìm đến Tống Cảnh Mậu cũng đâu phải với ý tốt đẹp gì. Huống hồ, cuộc chiến đoạt vị vốn là ván cờ sinh tử, có thể phải đánh đổi cả mạng sống của bản thân và toàn tộc. Đến cha con huynh đệ còn trở mặt, lại mong người ta giữ đạo nghĩa, nói chuyện thành tín? Ngây thơ đến đáng thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT