“Cho nên, khi người khác tâm trạng không tốt, tốt nhất là con cũng nên gặp chút xui xẻo, như vậy mọi người cùng xui, họ sẽ không cảm thấy mình là người xui xẻo nhất nữa.”
Cảnh Trần: “Cha vẫn là cha con… đúng là con nông cạn rồi.”
Cảnh Mậu: “Tam thúc nói rất đúng.”
Tú Nương: “Phải đấy, không sai chút nào!”
Một đêm yên ắng trôi qua, sáng hôm sau, cha con hai người chỉ ăn qua loa vài món rồi xuất phát sớm một canh giờ để đến hoàng cung. Bởi vì xưa nay chỉ có thần tử chờ hoàng đế, tuyệt đối không thể để hoàng đế phải chờ thần tử.
Người ta nói là “triệu kiến vào buổi trưa”, thì vừa ăn trưa xong gọi là buổi trưa, trời chưa tối cũng vẫn là buổi trưa — quyền giải thích hoàn toàn tùy vào tâm trạng của hoàng đế.
Chưa đến giữa trưa, hai người đã vào đến cửa cung, rồi được dẫn đến một điện nhỏ bên cạnh để chờ đợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT