Hoàng thượng băng hà, tin tức Thái tử đăng cơ nhanh chóng truyền đến Nam Châu phủ, dù bề ngoài có tỏ ra thương tiếc thế nào đi nữa, nhà họ Dương vẫn quá mừng không thể không uống một chén.
Dương Duệ cũng có phần xúc động, cảm nhận được một sự sục sôi nhiệt huyết lâu ngày không có, trước đây Thái tử phi cũng chính là Hoàng hậu đương triều, đồng thời là cô ruột của hắn, nhà họ Dương bây giờ khác xưa nhiều rồi, sẽ có một chân trời rộng lớn hơn đang chờ đợi hắn.
Kinh thành, hắn sớm muộn cũng sẽ tới.
Ở bên Cảnh Trần  khi nghe tin Văn Chiêu Đế băng hà, đầu óc có chút quay cuồng, “Vạn tuế! Vạn vạn tuế!” Trong lòng y, Văn Chiêu Đế vẫn còn tồn tại trong ký ức của y như  hồi y mới tám tuổi rời khỏi kinh thành.
Y đã trưởng thành, phong thái ngời ngời, tràn đầy sức sống, không thể tưởng tượng được có người sẽ già đi, thậm chí vì già mà qua đời, cái chết vẫn còn quá xa vời với y.
Ấn tượng Văn Chiêu Đế để lại cho Cảnh Trần  khá tốt, ngày trước Văn Chiêu Đế từng rất nghiêm túc chỉ bảo y luyện thư pháp, còn tặng cho y mấy bức tuyệt tác truyền thế của các đại danh gia thư pháp vô cùng quý giá.
Thuở nhỏ, y từng không biết bao lần than phiền Văn Chiêu Đế bắt phải luyện thư pháp, nhưng bây giờ việc luyện thư pháp đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play