Cha mẹ Tào thật thà chất phác cả đời, trong lòng luôn cảm thấy nhà mình đã trèo cao khi gả con gái vào nhà họ Tống. Đặc biệt là bây giờ tế tử đã làm quan, nên khi đối diện với con rể, hai ông bà có phần dè dặt, ngay cả ăn uống cũng không được tự nhiên.
Tú Nương nhận ra điều đó, liền nói: “Cha, mẹ, dù Tam Lang có làm quan lớn thế nào thì cũng vẫn là tế tử của cha mẹ thôi. Cha mẹ đừng câu nệ, cứ ăn uống thoải mái đi. Nếu không hợp khẩu vị, chúng ta gọi thêm món khác.”
Tào phụ lập tức trừng mắt nhìn con gái, Tào mẫu cũng lén đá vào chân con gái dưới bàn.
Lúc này, Tống Cảnh Trần bỗng nói: “Nương ơi, con muốn gọi món ‘Lệ Chi Ngọc Lộ Thiêu Vân Mộng’!”
Tú Nương dùng đũa gõ nhẹ lên trán nhi tử: “Con sao không gọi luôn ‘Thịt Tiên Nhân’ đi? Ngoài Tiêu Lâu ngày trước ra, làm gì có tửu lâu nào có món đó chứ?”
Những gì Tú Nương nhận ra, Tống Tam Lang dĩ nhiên cũng thấy được. Hắn mỉm cười đứng dậy, tự tay rót rượu cho hai ông bà, rồi rót thêm một ly cho Tú Nương, nói:
“Hôm nay, con muốn cảm ơn cha nương đã gả Tú Nương cho con, cũng muốn cảm ơn Tú Nương vì tất cả những gì nàng đã làm—vì con, vì con cái, vì gia đình này, vì nhà họ Tống. Nếu không có nàng, cũng không có Tống Tam Lang ngày hôm nay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play