Lão Tạ giận tím mặt, ước gì có thể vào bếp lấy một con dao làm bếp lao đến cửa hàng Bánh Cuốn Phong Thị.
Chỉ là lão ta dám nghĩ nhưng không dám làm.
“Ba, tại sao không có ai đến quán mình vậy? Bây giờ là giờ cao điểm buổi trưa mà.” Tạ Hồng nhìn thoáng qua cửa hàng vắng vẻ, cô ta hỏi.
Nhìn thấy con gái bảo bối của mình, sắc mặt lão Tạ hơi dịu lại, lão ta trách cứ nói: “Con không nghỉ ngơi cho khoẻ đi ra bên ngoài làm gì? Mấy ngày trước Tạ Hồng đã phá cái thai còn chưa thành hình ở tròn bụng cô ta đi.
Cô ta đã ở nằm ở trong phòng vài ngày qua, hôm nay cô ta mới ra ngoài.
“Con ngủ mãi cũng chán nên lại đây nhìn xem. Nhưng sao tình hình làm ăn của chúng ta lại không tốt như vậy?” Tạ Hồng cau mày hỏi. Lưu Dân sa sút, bây giờ cái gì cũng trông cậy vào cửa hàng này, nếu cửa hàng này cũng sa sút, cô ta sẽ ra sao?
Chẳng lẽ lại đi làm công xưởng như trước sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play