Thẩm Gia Nhạc thoáng nghi ngờ có phải Thẩm Tiểu Bạch cố tình giả ngu không, nhưng anh nhanh chóng nhận ra rằng con chó này chắc hẳn là không có cái trí khôn độc địa như vậy.
Sau vài giây im lặng, Thẩm Gia Nhạc đẩy bát thức ăn cho chó về phía sau: 【Cảm ơn, tao không ăn.】
Thẩm Gia Nhạc: 【Nhiệm vụ của mi là trông chừng Phù Phù cho tao, tiền môi giới, không cần nộp nữa.】
Thực ra Thẩm Tiểu Bạch vẫn luôn thấy lạ tại sao người nhà họ Thẩm lại để mắt đến Thẩm Phù như vậy, rõ ràng trông Thẩm Phù có trí thông minh bình thường, thích học tập, hẳn là kiểu người đi đến đâu cũng được mọi người yêu thích.
Nó là kiểu tính cách không giấu được vấn đề, nghĩ như vậy, nó cũng hỏi luôn.
Nếu là sinh vật hắc ám khác đến hỏi, có lẽ Thẩm Gia Nhạc ngay cả một ánh mắt cũng lười ban tặng, nhưng vì Thẩm Tiểu Bạch hiện tại cũng được coi là thành viên gia đình, anh vẫn kiên nhẫn giải thích: 【Phù Phù hôn mê mười tám năm, vài ngày trước mới tỉnh lại, trí tuệ vẫn chưa phát triển đầy đủ, cũng không hiểu biết nhiều chuyện.】
Khi truyền âm, Thẩm Gia Nhạc vô thức quay đầu lại, nhìn sâu vào góc nghiêng nghiêm túc học tập của Thẩm Phù.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play