Tại nơi đổ nát thê lương chỉ còn lại cát bụi, lúc này có một cây trụ đá sừng sững ở nơi đó, đây là kiếm trúc duy nhất còn lại của cả pháo đài, mà ở trên trụ đó có thêm một cái khay hình tròn.
Cái khay này hướng lên trên, tuy là không thấy trong khay có cái gì, nhưng mà thần sắc của Phương Minh vẫn có chút kích động, bởi vì hắn lúc này có thể cảm nhận được một cỗ năng lượng tinh khiết từ khay tản mát ra.
Từng bước một, càng đến gần cái khay, cảm nhận đối với cổ năng lượng này cũng càng sâu, khi cách khay còn có mười thước, tất cả lỗ chân lông trên người Phương Minh đều giản ra ra, hắn không thể khống chế chuyện này, mà thân thể hắn đang hân hoan nên tự động giản ra.
Cái này là một loại bản năng phản ứng của cơ thể người, giống như là một đứa trẻ sơ sinh tham lam gặp được bầu sữa mẹ, dựa vào bản năng hút vào dòng sữa mẹ.
Vẻn vẹn chỉ là một đoạn đường như vậy, nhưng Phương Minh lại cảm giác được thần hồn nhẹ nhàng khoan khoái, cái loại cảm giác thoải mái này không lời nào có thể diễn tả được, dù cho loại năng lượng này không thể đề thăng thực lực của hắn, không giống tinh huy lực, nhưng Phương Minh có thể xác định một chút là, loại năng lượng này nếu như bị hắn hấp thu, hiệu quả không thua gì tinh huy lực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play