Đối với bọn trẻ bây giờ Phương Minh quả thật không hiểu cho lắm, hắn chỉ biết là thời của bọn hắn điện thoại không có phổ biến như vậy, tuy khi còn bé hắn cũng đã tiếp xúc qua điện thoại di động, nhưng đó là của sư phó hắn.
Nhưng bây giờ thì không giống lúc trước nữa, bọn trẻ bây giờ từ nhỏ đã làm quen với điện thoại, máy tính bảng và mấy thứ tương tự, có thể nói từ nhỏ đã tiếp xúc với internet rồi, rất nhiều đứa còn rành internet hơn cả Phương Minh.
"Ngoại trừ chơi game, cháu còn thích chơi với Đại Bảo." Đan Đan suy nghĩ một chút, rồi giòn giã nói.
"Đại Bảo? "
Phương Minh nhìn về phía Trương Kế Hồng, Trương Kế Hồng ở một bên giải thích: "Đại Bảo là một con gấu bông mà chồng tôi mua cho Đan Đan mấy năm trước, Đan Đan rất thích con gấu bông này, trước đây mỗi buổi tối đều phải ôm nó ngủ. "
Các bé gái thích đồ chơi mềm mềm như gấu bông và búp bê đều là chuyện rất bình thường, Trương Kế Hồng cũng không thấy có chỗ nào khác lạ, bất quá Phương Minh cũng bắt được hai chữ “trước đây” trong lời kể của Trương Kế Hồng.
"Cô nói Đan Đan trước đây ôm con gấu bông ngủ, sau này thì không còn nữa? "
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT