Vài năm trước, Thư Lê từng hỏi ngài rằn lớn, bìa rừng của Rừng Rậm Yêu Tinh thường xuyên bắt gặp kẻ xâm phạm, nguy hiểm trùng trùng, vì sao không dời ố đi nơi khác. 
Lúc ấy, ngài rắn lớn trả lời rằng, quen rồi nên không muốn dời. Về sau, khi trông thấy ngài rằn lớn chuyên đi nhặt của hời, Thư Lê mới ngộ ra.  Đúng như lời người ta nói, dựa núi ăn núi, dựa sông ăn sông, còn dựa Rừng Rậm thì... Ăn Rừng Rậm. 
"Đò" đã dâng đến tận cửa thế này, không lấy thì phí. 
Nhìn đống chiến lợi phẩm "lượm" được từ đám kẻ xâm lấn, Thư Lê gãi gãi sau gáy, rồi dứt khoát nhận lời mời của ngài rắn lớn. 
Trang bị thì cậu không dùng được, trong túi trữ đồ lại toàn những thứ thượng vàng hạ cám, mà vàng chiếm đến hai phần ba. 
Rắn ma đâu cần đồng vàng, nên quăng hết tất cả cho Thư Lê. Thư Lê miễn cưỡng nhận. 
Long Vương Hamon tặng cậu rất nhiều đồng vàng, tất cả đều được cất trong nhẫn trữ vật, chất đống như núi. Nhiều thêm mấy đồng thì cũng không thừa, ít đi mấy đồng thì cũng không thiếu. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play