Sau khi tiên trò giỏi Tĩnh Tĩnh, Thư Lê không còn buồn ngủ nữa. Sau khi bị hai bài hát thiếu nhi đầu độc, mấy ca từ quỷ dị kia cứ văng vẳng bên tai cậu. Nhạc thiếu nhi đúng là đáng sợ, lưu loát dễ đọc, thoáng cái nhớ ngay.
Lần đầu tiên Thư Lê biết mình có trí nhớ tốt như vậy. Không thể ngủ được, cậu ngồi vào trước bàn, lấy sổ tay ma pháp ra. Mấy ngày nay hoặc là học quá muộn, hoặc là xảy ra ngoài ý muốn phải lưu lạc trong rừng rậm, cũng chưa thời gian viết nhật ký. Thư Lê nắm bút lông chim, ghi lại từng nét sự kiện gần đây bằng chữ Hán ngay ngắn.
“…… Ba ơi, ba đừng lo, con học tiếng Tinh Linh càng ngày càng tốt, ngay đến trò giỏi Tĩnh Tĩnh cũng khen con kể chuyện sinh động nữa. À, đúng rồi, trò giỏi Tĩnh Tĩnh chính là Kumandi, con đã nhắc đến trong lần viết nhật ký trước ấy, anh ấy là gia sư của con. Anh ấy giỏi lắm, mấy ngày này con theo anh ấy học, kỹ năng nói tiến bộ vượt bậc luôn.”
“Mẹ ơi, ngài rắn lớn cho con nhiều đá quý đẹp lắm, con sẽ giữ cho thật kỹ, chờ sau khi trở về sẽ tặng cho mẹ làm trang sức nha."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT