Được Tinh Linh Vương cho phép tới đại lục rèn luyện sớm hơn dự định, trong lòng Thư Lê vui không tả xiết, cậu ngồi trong chậu gỗ nhỏ, lòng cảm thấy thoải mái, hạnh phúc đến lạ. Tinh Linh Vương dựa vào bậc thềm bên mép hồ, trên đầu cũng đội một chiếc khăn ướt giống như Thư Lê, nhắm mắt thư giãn.
Chiếc chậu gỗ nhỏ của Thư Lê trôi đến bên cạnh Tinh Linh Vương, mỗi lần y cử động nhẹ, làn nước lại gợn sóng khiến chiếc chậu gỗ nhỏ đung đưa như chiếc nôi, không những không bị chao đảo, ngược lại còn khiến cậu thấy buồn ngủ.
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, Thư Lê trong trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh, bỗng nhiên nhớ ra một vấn đề quan trọng, cậu mở mắt ra, ngẩng đầu lên hỏi Tinh Linh Vương: "Vương, không thể kiểm soát được Hồn Khí ư? Tại sao mỗi lần em xuyên không đều là ngẫu nhiên vậy?"
Chỉ cần nghe một bài thơ ca tinh linh là cậu lại xuyên không, đi vào một pháp trận truyền tống cũng xuyên không, ồ, đúng rồi, còn có lần cầu nguyện với thần Ánh Sáng nữa, lúc đó cậu đã nhìn thấy một Vương khác.
Tinh Linh Vương tháo chiếc khăn ướt trên đầu xuống, ngón tay thon dài khẽ vuốt lên mái tóc, để lộ vầng trán nhẵn nhụi sáng bóng, dù không có trang sức hay vương miện, cũng không làm giảm đi vẻ cao quý của y.
"Vì Hồn Khí là linh hồn của thần Thời Không, có ý thức riêng, với sức mạnh hiện tại của em, vẫn chưa đủ để kiểm soát được chúng."
"Vậy à!" Thư Lê sờ lên vương miện hoa nhỏ trên đầu: "Vậy em cần đạt đến cấp độ nào mới có thể kiểm soát hoàn toàn được Hồn Khí?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT