Không còn nghi ngờ gì nữa, ngày hôm sau, cả bốn tiểu yêu tinh đều ngủ quên. Sáng sớm, Saiya không gọi họ dậy, mà để mặc cho cả đám ngủ đến trưa. Khi Thư Lê thức dậy, cậu vẫn còn hơi mơ màng. Cậu cứ cảm thấy khó thở, khi cúi đầu xuống nhìn thì thấy cẳng chân của Dicio đang vắt ngang trên ngực cậu.
Thảo nào đêm qua cậu cứ gặp ác mộng mãi, thì ra do tư thế ngủ của bạn nhỏ này quá tệ, đè lên cả người cậu. Thư Lê quả quyết đẩy chân hắn ra, vỗ lên ngực mình, thở phào một hơi.
Dicio bị đánh thức, mái tóc đỏ dựng đứng như tổ chim, vừa ngáp vừa bò dậy: "Chào... Chào buổi sáng.."
Thư Lê quay đầu nhìn về phía vạch chia của đồng hồ cát ở đầu giường, ngẩn người một hồi, rồi vội vàng lay Angel và Budno dậy.
"Mau dậy đi, trưa rồi!"
"Hả? Trưa rồi?" Angel dụi mắt ngồi dậy.
Budno ôm chiếc gối nhỏ yêu thích, vẫn ngủ say sưa. Chất lượng giấc ngủ của hắn ta vốn rất tốt, dù lay thế nào cũng không gọi dậy được. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play