Hạ Trường Sinh và Lâm Kiến tìm hồi lâu cũng không thấy được người của Phục Hy viện.
Thời gian trôi qua lâu, Hạ Trường Sinh đã hơi mất kiên nhẫn, vì thế móc từ trong ngực ra một thứ, nhìn qua giống như một chiếc pháo tín hiệu.
“Sau khi ta đốt lửa, xung quanh đều sẽ nhìn thấy cái pháo tín hiệu này, ta tin các sư đệ của ta cũng sẽ nhìn thấy, sau đó đến tìm ta.” Vẻ mặt Hạ Trường Sinh đau khổ.
“Có thứ tốt thế này, vì sao không dùng sớm một chút?” Lâm Kiến cảm thấy chân đi đến mỏi nhừ rồi.
“Đây là pháo tín hiệu do sư đệ cùng sư phụ với ta, Đường Trĩ làm ra, đầu óc hắn ta hơi có vấn đề.” Nhớ đến Đường Trĩ, ánh mắt Hạ Trường Sinh tuyệt vọng: “Cho nên ta cảm thấy chắc chắn thả ra không phải pháo tín hiệu bình thường gì.”
Lúc này là ngày hè, Lâm Kiến đã ra một thân mồ hôi, bị mặt trời chiếu đến sắp ngất đi rồi.
“Ồ.” Y nhìn Hạ Trường Sinh tỏ vẻ thật đáng thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play