Vào đầu xuân năm nay, Lâm Kiến nhận được một bức thư đến từ chúng đạo.
Lâm Kiến suy ngẫm một chút, ý tứ đại khái là, bọn họ lại muốn đánh rắm, mở một đại hội vô dụng, Phục Hy viện bọn y tùy tiện phái một người đến tham dự một chút là được.
Lâm Kiến: “...”
Tuy Lâm Kiến rất không muốn để ý đến bọn họ nhưng mấy năm gần đây, Phục Hy viện không có ai ra ngoài, đúng là cũng đến lúc đi lộ mặt một cái rồi. Lâm Kiến để đệ tử phụ trách gửi và nhận tin tức trả lời cho chúng đạo một phong thư, nói rằng y chắc chắn sẽ đến.
Rất nhanh y đã quay về viện, muốn báo lại một tiếng về hành trình ra ngoài cho Hạ Trường Sinh.
Thời điểm y đi vào, Hạ Trường Sinh đang nằm phơi nắng trên ghế bập bênh đặt trong sân, hắn nhắm mắt lại, hai tay đặt trên bụng, trong không khí ngày xuân mà ngủ mất rồi.
Bên cạnh hắn có một thân cây, bóng cây đổ xuống che đi nửa người Hạ Trường Sinh. Gió thổi nhẹ, ánh sáng rực rỡ và bóng tối luân phiên đảo qua mặt hắn. Vẻ mặt hắn tĩnh lặng, không hề cảnh giác, đi xuống là cần cổ xinh đẹp lại yếu ớt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play