Nghe Phương Mộng Dao nhắc đến chuyện này, Khâu Dịch Minh mới sực nhớ ra vẫn còn chuyện vật tư chưa giải quyết. Thực ra anh ta cũng có chuyện muốn nói với Phương Vũ Hân, nhưng Phương Mộng Dao nói đúng, trước mắt việc lo liệu vật tư quan trọng hơn.
Nhưng chưa kịp lên tiếng, Phương Vũ Hân đã nói trước: “Anh cứ làm việc của mình đi, trời cũng tối rồi, tôi về trước đây.”
Thấy cô sắp rời đi, lòng anh ta bỗng rối bời. Khâu Dịch Minh vội nắm lấy cổ tay cô, giọng có chút gấp gáp: “Hân Hân, em có thể ở lại một chút không? Anh có chuyện muốn nói với em.”
Phương Vũ Hân cụp mắt xuống, nhìn bàn tay mình bị anh ta nắm lấy. Theo bản năng, cô muốn rút tay ra, nhưng rồi lại cảm thấy làm vậy có phần quá tuyệt tình. Dù sao thì lúc này, Khâu Dịch Minh vẫn là bạn trai cô. Nếu sớm trở mặt như vậy, e rằng sẽ khiến tình hình giữa hai bên thêm căng thẳng.
Cô hơi do dự.
Bạch Khiêm Khiêm thì không nghĩ nhiều như vậy. Thấy Khâu Dịch Minh cứ nắm chặt tay Phương Vũ Hân không buông, cậu bé lập tức nổi giận. Dồn hết sức, cậu vỗ mạnh vào tay Khâu Dịch Minh, miệng la to: “Không được kéo mẹ tôi! Không được kéo mẹ tôi! Mau buông ra! Buông ra ngay!”
Khâu Dịch Minh hoàn toàn không kịp đề phòng, mu bàn tay bất ngờ bị đánh mạnh một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT