Phương Cẩm Đường nhìn ra được, dù Phương Mộng Dao miệng nói "biết lỗi rồi", nhưng trong lòng căn bản không nghĩ vậy.
Nhưng vì có mặt Khâu Dịch Minh, ông không muốn làm lớn chuyện để anh ta chê cười, liền thản nhiên nói: “Thôi được rồi, mọi người cứ ngồi xuống đi. Còn Dịch Minh, cậu có chuyện gì thì cứ nói.”
Phương Mộng Dao thầm thở phào, nghĩ rằng chuyện này coi như đã cho qua, bèn im lặng ngồi xuống ghế sô pha.
Khâu Dịch Minh nhìn quanh, thấy chỗ ngồi trong phòng khách đã kín, chỉ còn mỗi vị trí bên cạnh Phương Mộng Dao, nên đành phải ngồi xuống đó.
Anh ta cố tình không nhìn đến Bạch Khiêm Khiêm, như thể hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của cậu bé. Sau đó mới lên tiếng: “Bác trai, bác gái, anh Vũ Dương, Hân Hân, chắc mọi người cũng đã biết tình hình bên ngoài rồi nhỉ? Cháu sẽ không nói nhiều nữa. Sau sự kiện thiên thạch rơi vào nửa đêm hôm qua, rất nhiều người đã biến đổi, phần lớn trở thành xác sống, một số ít khác thì thức tỉnh dị năng. Lần này cháu đến đây chính là muốn hỏi mọi người có cảm thấy cơ thể mình có gì khác thường không?”
Người nhà họ Phương sớm đã chuẩn bị sẵn tâm lý. Ngay từ khi Khâu Dịch Minh xuất hiện, họ đã đoán được anh ta sẽ hỏi điều này, nên không hề bất ngờ, trái lại còn rất bình tĩnh.
Phương Vũ Dương mỉm cười, đưa tay phải ra, lòng bàn tay lập tức xuất hiện một cơn lốc nhỏ rồi từ từ xoay tròn trong không trung. Anh ấy thản nhiên nói: “Có phải cậu đang nói đến thứ này? Sáng nay tôi thức dậy cảm thấy có chút khác thường, thử vài lần thì phát hiện ra khả năng này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT