Ninh Kiều và các bạn cùng phòng ký túc xá không học cùng ngành, môn học cũng khác nhau, nên thời gian ra vào của mọi người thường không trùng khớp. Mấy ngày nay, cô lại cãi nhau với Thôi Diệu Diệu, nguyên nhân là do cô dậy sớm, còn Thôi Diệu Diệu không có tiết học, bị tiếng động của cô làm tỉnh giấc, tức giận ngồi dậy muốn chửi người.
Tất nhiên, thật sự chửi ra thì không thể nào. Dù sao cũng là sinh viên của Đại học Kinh Thị, đầu óc Thôi Diệu Diệu không đến mức hồ đồ như vậy, chuyện này cô ta không có lý, nếu truyền ra ngoài, thiệt thòi vẫn là bản thân mình. Thôi Diệu Diệu muốn ngủ thêm một lát, phát ra vài tiếng không vui, quay đầu nhìn hai bạn cùng phòng khác, đều đã dậy sớm ngồi học bài trên bàn.
Thôi Diệu Diệu không phải là không học, nhưng khó khăn lắm mới thi đỗ đại học, chẳng lẽ không nên nghỉ ngơi một thời gian sao?
Sự việc này lặng lẽ trôi qua, chỉ có Thôi Diệu Diệu và Ninh Kiều biết rõ. Hôm đó, Thôi Diệu Diệu nhìn Ninh Kiều bằng ánh mắt lạnh lùng, biểu hiện sự bất mãn, còn Ninh Kiều thì tiếp tục làm việc của mình, dùng hành động để tỏ rõ rằng mình đã làm việc nhẹ nhàng nhất có thể. Ký túc xá không có chỗ rửa mặt, cô chỉ thay quần áo và lấy sách, có thể ồn ào đến mức nào?
Sự mâu thuẫn của bọn họ tiếp tục kéo dài, trong ký túc xá không ai nói chuyện với ai, nhưng cũng khá yên ổn.
Nhưng ai mà biết được, lúc này Ninh Kiều đang ngồi ôn bài trên bàn, bỗng thấy Thôi Diệu Diệu vội vàng trở về.
Thôi Diệu Diệu lớn tiếng nói: “Mau đi thôi, đi ăn cơm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play