Ông cụ viết trên mảnh giấy rằng, Cung Tiêu Xã ở Kinh Thị lớn hơn so với Tây Thành và An Thành, hàng hóa cũng phong phú, khi không bận học có thể cùng bạn bè đi dạo. Kết bạn không cần phải chịu thiệt thòi, nhưng cũng không nên quá keo kiệt, nếu đối phương xứng đáng, có thể mời bạn học ăn kẹo, phiếu đường đủ dùng.
Phiếu thịt là để cháu dâu có thể đủ ăn no bụng, không biết thức ăn ở nhà ăn có hợp khẩu vị như đồ ăn Giang Kỳ nấu không, thỉnh thoảng chán cơm nhà ăn có thể thay đổi khẩu vị, đừng để đói gầy.
Còn về phiếu vải, quần áo ở Kinh Thị có nhiều kiểu dáng, rất thời trang, nếu không biết nên mua cái gì có thể mua hết, dù sao ông cụ cũng già rồi, tích trữ nhiều phiếu vải cũng không dùng hết. Tiền giấy thì càng không cần nói, ra ngoài mang nhiều tiền có cảm giác an toàn, đừng tiết kiệm, cần chi tiêu thì phải chi tiêu.
Đã từ lâu ông cụ coi cháu dâu là người nhà, không biết cô có mang đủ phiếu và tiền khi ra ngoài không, cứ thế nhét vào phong bì.
Ninh Kiều cảm thấy mũi hơi cay, đột nhiên nhận thấy trong phong bì còn có vật gì nặng.
Cô nhìn vào trong phong bì, thấy hai chiếc chìa khóa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT