Lúc ấy cô giáo Tôn là người ồn ào nhất ngoài Kỷ Long ra, bị hiệu trưởng Viên giáp mặt chỉ trích một hồi, còn yêu cầu cô ta phải tự kiểm điểm trước mặt toàn bộ công nhân viên chức, bây giờ nhớ tới, vẫn cực kỳ tức giận.
Ngắn ngủn mấy tháng không gặp, Ninh Kiều không có gì thay đổi, cô mặc một chiếc váy màu lam nhạt, trên váy có cách văn, thoạt nhìn tinh xảo thoải mái mới mẻ.
Cô giáo Tôn chậm rãi nói: “Cái nắng trên đảo rất độc, cô giáo Ninh lại chưa bị cháy nắng chút nào, vẫn trắng nõn như trước.”
Cô giáo Tôn vừa nói xong, nhìn thấy Ninh Kiều không có phản ứng, chỉ cười tủm tỉm nói cảm ơn, cô ta hơi chau mày nói: “Ngày thường không thường ra cửa đúng không?”
“Có.” Ninh Kiều nói, “Nếu không làm sao có thể gặp phải cô chứ?”
Cô giáo Tôn nghẹn lời.
Vốn đang muốn châm chọc Ninh Kiều mong manh, không nghĩ tới cô nhẹ nhàng bâng quơ, ngược lại có vẻ bản thân cô ta nói lời vô nghĩa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play