Nhưng Hạ Vĩnh Ngôn mới không phản ứng anh, khóe miệng nhếch lên đến mang tai.
“Vội vã về nhà với vợ, cơm cũng không ăn.”
“Biết vợ cậu xinh đẹp nhưng cũng không cần mỗi trưa đều phải chạy về nhà một chuyến chứ….”
“Cậu không chê phiền, vợ cậu còn chê phiền đâu. Các cậu không biết chứ cha tôi lúc trước chưa về hưu, mẹ tôi nhìn ông ấy thuận mắt. Bây giờ ông ấy về hưu ở nhà, mẹ tôi thấy ông ấy là tức giận, ngại ông ấy cả ngày giống như khúc gỗ nằm trước mắt bà ấy.”
Lữ Lương Tài vỗ vỗ bả vai Hạ Vĩnh Ngôn: “Cậu đây là không ăn được nho thì chê nho xanh.”
“Đây là tôi quan tâm anh em!” Hạ Vĩnh Ngôn nghiêm trang nói, “Không ăn no thì không có sức, không có sức thì buổi chiều huấn luyện thế nào ——”
Hạ Vĩnh Ngôn còn chưa nói xong, thì đã thấy doanh trưởng Giang chậm rì rì giờ tay lên, nhét bánh bao vào miệng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play