Nhưng Tô Thanh Thời thì khác, cô ta mặt lạnh tâm nhiệt, tuy không chủ động chăm sóc cho bọn nhỏ, càng không có cách xem bọn họ như con ruột của mình, nhưng cô ta bằng lòng sống cùng bọn họ dưới một mái nhà, đây là sự khoan dung lớn nhất đối với bọn nhỏ.
Đường Hồng Cẩm âu yếm nhìn Tô Thanh Thời: “Trước kia chị của anh làm khó dễ em như vậy, em còn bằng lòng ——”
“Người đã không còn nữa, em đã tha thứ cho chị ấy từ lâu rồi.” Tô Thanh Thời dùng giọng điệu bình tĩnh nói.
Đoàn Đoàn cùng Viên Viên ngồi ở trước bàn cơm chờ.
Nghe các bạn nhỏ ở nhà trẻ nói, ăn tết là sẽ có tiền mừng tuổi. Nhưng hai đứa nhóc đợi hồi lâu, chờ đến trời tối, cậu mợ đều bảo bọn họ về phòng ngủ, mà vẫn chưa nhận được tiền mừng tuổi.
“Anh ơi, có phải không có hay không?” Viên Viên nhỏ giọng hỏi.
Ngón tay mũm mĩm của Đoàn Đoàn giơ lên đặt trên khoé môi: “Suỵt, không thể hỏi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play