“Cứ bình thường đi.” Ninh Kiều nhẹ nhàng nói, “Cố gắng hết sức để nếm thử, nhưng núi cao thì có núi cao hơn, người giỏi cũng có người giỏi hơn, không thành công cũng có thể chấp nhận.”
Giang Quả Quả nghiêng nghiêng đầu, tạm thời đáp ứng.
Bộ phận nhân sự của quân khu tiểu học thật là hiệu suất quá thấp, Giang Quả Quả dùng đầu ngón tay đếm mấy ngày trời, đợi hai ngày mà trên bảng thông báo còn chưa dán thông tin mới.
Không chờ được thông báo thì thôi đi, thế mà chờ đến bà Đường cách vách sang mượn sách vở.
Tiếng đập cửa vang lên, mở cửa thấy bà Đường cười hiền lành, Giang Quả Quả liền lập tức quay đầu lại, tìm kiếm bóng dáng của chị dâu nhỏ.
Ninh Kiều đang nấu cháo, trong khoảng thời gian này cô chưa từng bị bệnh, cũng có tinh thần, thật sự không muốn để Giang Kỳ mỗi ngày tan học về nhà còn phải chui vào phòng bếp nấu cơm cho mình, cho nên trong khả năng có thể cô liền làm một ít việc nhỏ. May mắn sau khi gả sang đây khác với trước kia ở nhà mẹ đẻ, trước kia cô muốn san sẻ với mẹ nhưng Thường Phương Trạch luôn ở trong nhà, giám sát cô chặt chẽ. Bây giờ ở hải đảo, Gianh Hành với hai em trai còn chưa về, Giang Quả Quả tan học sớm nhất, nhưng mà dù sao cũng là trẻ con, thực dễ dàng làm con bé khong chú ý.
Nghe thấy động tĩnh, Ninh Kiều xoay người ra phòng bếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play