Bên kia, trước phòng khám, Minh Trạch lạnh lùng nhìn Thiệu Bình: “Anh tốt nhất nên cách xa cô Lâm một chút.”
Thiệu Bình cười thật văn nhã, trong mắt lại toát ra vẻ đắc ý: “Sao? Sợ tôi nói ra những gì cậu đã làm à? Chà chà, một kẻ mượn danh việc chữa bệnh để cố ý tạo ra sự cố trên bàn phẫu thuật trong lúc chữa bệnh, giết chết bệnh nhân. Thế mà bây giờ lại có một chỗ dựa to lớn vững chắc nhường này, thành một dị năng giả mộc hệ được vô số người tôn kính. Buồn cười quá nhỉ? Học đệ, thầy chúng ta đã dạy cậu như thế à?”
Minh Trạch lạnh mặt, Thiệu Bình hạ giọng: “Dị năng của cậu không mạnh bằng tôi, chẳng qua là cậu chiếm được thời cơ trước thôi. Cậu để tôi thay thế vị trí của cậu, tôi sẽ giấu bí mật này vĩnh viễn dưới đáy lòng, không kể cho ai nghe cả.”
Minh Trạch cười lạnh, nói: “Tùy anh.”
Thiệu Bình thở dài: “Thôi được, chúng ta cứ chờ xem.” Anh ta xoay người đi đến cửa thì đột nhiên bị một bàn tay kéo vào trong ngõ nhỏ, miệng bị người ta che lại. Nhìn bốn người trước mắt, mồ hôi lạnh của anh ta tuôn ròng ròng.
“Chúng tôi hỏi, anh trả lời, có biết chưa?” Một người phụ nữ cột tóc hai chùm có gương mặt quyến rũ nói.
Thiệu Bình vội gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT