Vì không thể ngưng trị liệu, Lâm Đàm Đàm đứng tại chỗ, không di chuyển. Cô cười hỏi Diệp Tiêu: “Chuyến này thuận lợi không?”
“Rất thuận lợi.” Diệp tiêu bước vào, không nhịn được sờ đầu cô, thật ra anh rất muốn ôm cô, nhưng lại sợ sẽ ảnh hưởng đến việc trị liệu của cô.
Anh nhìn người nằm trên giường bệnh, người đó trông có vẻ đang khó thở nhưng không có vết thương, anh hỏi: “Bị gì vậy?”
“Người này mấy hôm trước ngã từ trên lầu xuống, phổi tụ máu, ứ dịch. Haiz, lúc nãy bác sĩ đã đặt ống dẫn lưu để hút nước đọng trong ngực anh ta nhưng tình trạng hô hấp vẫn không khá hơn nên mới đưa đến chỗ em.”
Khi nói chuyện, Lâm Đàm Đàm tăng mức năng lượng, dùng mắt cũng thấy được hô hấp của người này lập tức trở nên thoải mái, thông thuận hơn.
Năm phút sau, cô thu tay lại: “Được rồi, anh đứng lên đi, hỏi bác sĩ bên kia những điều cần chú ý.”
Người này liên tục nói cảm ơn, còn hỏi thù lao, Lâm Đàm Đàm kêu anh ta tìm người khác để nói chuyện.
Lâm Đàm Đàm quay đầu giải thích với Diệp Tiêu: “Em sợ phải đàm phán giá cả với từng người thì sẽ lôi thôi phiền phức nên nhờ Bạch Trừng tìm một người thu phí thay em. Nửa đêm nay em làm ăn có lời lắm đó!” Cô lắc lư năm ngón tay trắng như tuyết, tỏ vẻ cô thật sự ăn nên làm ra, trong mắt còn có chút hưng phấn, cô cảm thấy dùng cách này để trực tiếp thu được vật tư cũng rất hay.
Diệp Tiêu cười nói: “Để Bạch Trừng giữ chúng giúp em đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT