Lâm Đàm Đàm ngẩng đầu, giương mắt nhìn cành lá rậm rạp xanh um tươi tốt, đúng là nơi ẩn náu lý tưởng. Trong mơ hồ, giữa cành lá dường như thoáng hiện lên một đôi mắt.
Lâm Đàm Đàm giật mình, trượt bánh xe lăn lùi ra sau một chút, hỏi cây đại thụ: “Bây giờ thứ đó có còn trên người ngươi không?”
Đại thụ không trả lời.
Tất cả âm thanh xung quanh bỗng như biến mất, không gian yên tĩnh đến quái dị.
Lâm Đàm Đàm quay lại, thấy đám bạn nhỏ vừa rồi còn bên cạnh mình đều đã biến mất, Lục Tín cũng không thấy đâu, chỉ có sương đen ngày càng dày đặc vây quanh.
Cô hít sâu một hơi, trong lúc bối rối lại nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh, điều động năng lượng không mấy không dồi dào và mạnh mẽ trong cơ thể, lạnh lùng nhìn lên cái cây trước mặt: “Thứ gì ở bên kia, mau ra đây đi.” Mặt khác lén lút mò vào máy truyền tin trong túi, ấn nút.
Trên cây, một vệt ánh sáng vàng chậm rãi bay ra, trên mặt đất trống trước mặt từ từ ngưng tụ thành một hình người nửa trong suốt, một đôi mắt trầm tĩnh nhưng sắc bén nhìn về phía Lâm Đàm Đàm, không mang theo địch ý, thậm chí còn khẽ mỉm cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT