Bọn họ chết vì bị ám sát, hung thủ không phải là người của căn cứ Cẩm Dương thì là căn cứ Triêu Dương, hoặc là hai căn cứ liên thủ. Họ đã tỉ mỉ bày ra kế hoạch phục kích khi “Diệp Tiêu” rời khỏi căn cứ, vì thế Bạch Trừng đã chết, rất nhiều người cũng đã chết, căn cứ Chính Dương tổn thất thảm trọng.
Sau đó lại thêm việc Bạch Trừng, người quản lý thực tế, tử vong dẫn đến hỗn loạn, cùng với việc rất nhiều vật tư quan trọng mà anh ta cất giữ bị hủy diệt, căn cứ Chính Dương càng chịu tổn thất nghiêm trọng hơn.
Mà trước khi Bạch Trừng ra đi, tất cả mọi người đã không còn, từ Mai Bách Sinh đến Từ Thấm, người trong tiểu đội đều không còn nữa.
Diệp Tiêu ngồi thẫn thờ cả đêm, thở dài một tiếng, anh hiểu vì sao mình lựa chọn làm như vậy. Nếu là anh, anh cũng không có mặt mũi nào sống tiếp, cái khác không nói, cái chết của Bạch Trừng và Từ Ly có một phần là trách nhiệm của “anh ta”.
Không ai nguyện ý ở trước cửa căn cứ của mình còn có căn cứ khác, Cẩm Dương Triều Dương lại cách căn cứ Chính Dương không xa, Bạch Trừng từng đề nghị trục xuất hoặc thôn tính, là do “Diệp Tiêu” không hạ quyết định này.
Cho nên những huynh đệ còn sót lại của anh ta đã bị hại chết, dù cho sau đó anh ta đã đi đến hai căn cứ này gây chuyện một trận, giết rất nhiều người để chôn cùng, nhưng dù như vậy cũng chỉ là chuyện vô bổ.
Anh tra xét sự tích của mình ở thế giới này, hai năm trước khi tận thế đến, Mẫn Diên Đức bị Phạm Vô Dung đè ép, mặc dù làm chuyện có ích cho dân chúng, nhưng đều là nghe lệnh làm việc, áp lực quá lớn, hy sinh cũng quá nặng nề, sau đó là tự lập môn hộ nhưng căn cứ lại không có chống lưng cũng không có năng lực kinh doanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT